Thứ Năm, 15 tháng 3, 2012


Chúa Nhật 4 Mùa Chay – năm B : Nhìn lên ánh sáng –         ĐTGM. Ngô Quang Kiệt

Trong sa mạc, dân Israel kêu trách Thiên Chúa và ông Môsê. Thiên Chúa cho rắn độc ra cắn họ, khiến nhiều người phải chết. Dân chúng xin ông Môsê khẩn cầu Thiên Chúa. Thiên Chúa truyền cho ông làm một con rắn bằng đồng và treo lên để ai bị rắn cắn mà nhìn lên con rắn đồng, thì được sống (Ds 21, 4b-9).

Hôm nay, khi nói Người sẽ bị treo lên như con rắn đồng của Môsê, Đức Giêsu mời gọi ta cũng hãy biết nhìn lên Thánh giá để được sống. Việc nhìn lên Đức Giêsu bị treo trên Thánh giá mở ra cho ta những nhận thức sau:
1) Nhận thức về tội lỗi của ta. Dân Do thái phản nghịch với Chúa, nên họ đã bị rắn lửa cắn chết. Chính tội lỗi làm người ta phải đau khổ. Chính tội lỗi đã gây ra tai hoạ cho toàn dân. Chính tội lỗi đã gây ra chết chóc. Nhìn lên con rắn đồng là nhận biết mình tội lỗi. Cũng vậy, vì tội lỗi của ta mà Đức Giêsu đã chịu treo trên Thánh giá. Người nào có tội tình gì mà phải chết đau đớn, tủi nhục như thế. Không một mảnh vải che thân. Chết lúc tuổi thanh xuân. Chết như một tội nhân. Chết như một người nô lệ. Trước khi chết đã bị sỉ nhục, bị hành hạ đến tan nát hình hài, đến chẳng còn hình tượng con người. Tất cả chỉ vì tội lỗi của ta. Tội lỗi đã làm ta phải chết. Tội lỗi làm linh hồn ta bị biến dạng, méo mó, xấu xa. Tội lỗi khiến ta tủi nhục chẳng dám ngẩng mặt nhìn lên. Đức Giêsu đã gánh lấy tất cả tội lỗi của ta. Người chịu nhục nhã cho ta được vinh quang. Người chịu thương tích để chữa lành vết thương của ta. Người chịu chết như nô lệ để ta được tự do. Người chịu chết cho ta được sống. Người chịu treo lên để kéo ta khỏi vũng bùn nhơ tội lỗi. Nhìn ngắm Người chính là nhìn ngắm tội lỗi của ta. Hiểu được cái chết đau đớn tủi nhục của Người là ý thức được tội lỗi nặng nề của ta.
2) Nhận thức về tình yêu thương của Chúa. Nhận thức về tội lỗi đưa ta đến nhận thức về tình yêu thương của Chúa. Ta tội lỗi đáng phải chết. Nhưng Chúa thương yêu không bỏ rơi ta. Người tìm hết cách cứu ta. Tình yêu Chúa dành cho ta thật bao la tha thiết. Tình yêu đã khiến Chúa ra như điên dại. Còn ai điên dại hơn người dám hy sinh con một mình để cứu người khác. Thế mà Chúa Cha đã “yêu ta đến nỗi đã ban Con Một” của Người cho ta. Còn ai điên dại hơn kẻ dám liều mạng chết vì người yêu. Thế mà Đức Giêsu đã tự nguyện chết cho ta. Người đã dậy ta: “Không có tình yêu nào lớn lao hơn tình yêu của người dám hy sinh mạng sống cho bạn hữu” (Ga 15,13). Chính Người đã hy sinh mạng sống để làm chứng tình yêu Người dành cho ta. Ta có xứng đáng gì đâu? Ta chỉ là một hạt bụi. Ta ngập trong yếu đuối tội lỗi. Thế mà Người yêu thương đến điên dại, đến chết vì ta. Càng nhìn lên Thánh giá, ta càng thấy mình tội lỗi. Càng thấy mình tội lỗi, ta lại càng thấy tình yêu thương của Chúa dành cho ta thật là bao la, tha thiết, mênh mông khôn tả.
3) Nhận thức về ơn cứu độ của Chúa. Trong sa mạc họ chẳng tìm ra người có thể cứu chữa họ. Chẳng có thuốc nào cứu họ khỏi chết. Chỉ mình Thiên Chúa có thể cứu họ. Thế nên họ phải nhìn lên con rắn đồng để được Chúa cứu. Ta cũng thế. Biết thân phận mình tội lỗi yếu hèn, ta càng cảm nghiệm được ơn cứu độ của Chúa. Ta ngập chìm trong tội lỗi, chẳng thể nào vươn lên được nếu không có ơn cứu độ của Chúa. Ta yếu đuối, chẳng thể nào tự sức mình đứng lên nếu không có ơn Chúa nâng đỡ. Ta bị giam cầm trong ngục tù sự chết, chỉ có Chúa mới có thể tháo bỏ xiềng xích, đưa ta tới miền sự sống. Linh hồn ta ngập ngụa nhơ uế, chỉ có Chúa mới có thể rửa sạch tội tình. Linh hồn ta bị bóng tối tội lỗi phủ vây, chỉ có ánh sáng của Chúa mới soi chiếu cho ta biết đường ngay lẽ phải.
Nhìn lên Thánh giá chính là từ nơi tối tăm nhìn lên ánh sáng. Ánh sáng tình yêu thương từ Thánh giá chiếu toả sẽ giúp ta an tâm trở về với Chúa là Cha, người Cha nhân hiền lúc nào cũng chờ đón đứa con hoang đàng trở về, lúc nào cũng sẵn sàng tha thứ tội lỗi cho ta. Ánh sáng cứu độ từ Thánh giá chiếu toả sẽ giải thoát ta khỏi bóng tối tội lỗi, đưa ta trở về làm con cái Thiên Chúa Sự Sáng. Ánh sáng tình yêu và ánh sáng cứu độ sẽ nâng ta lên, để từ nay ta vượt thoát lên khỏi bóng tối tội lỗi, sống thanh sạch công chính, luôn mơ ước những điều cao thượng, xứng đáng là con cái sự sáng. Trong mùa Chay, đặc biệt trong những ngày Tuần Thánh, ta hãy năng chiêm ngắm Thánh giá, để Chúa nâng tâm hồn ta lên với Chúa.
Lạy Chúa, xưa Chúa đã phán: “Khi nào Ta được đưa lên khỏi đất, Ta sẽ kéo mọi người lên với Ta” (Ga 12,32), xin hãy lôi kéo hồn con lên với Chúa.
KIỂM ĐIỂM ĐỜI SỐNG
1) Bạn có cảm thấy mình được Chúa yêu thương không? Hãy kể lại một kinh nghiệm trong đó bạn cảm nhận được tình yêu thương của Chúa.
2) Bạn có thấy mình yếu đuối, cần ơn Chúa cứu độ không?
3) Bạn đã chiêm ngắm Thánh giá lâu giờ chưa? Bạn có muốn chiêm ngắm Thánh giá trong mùa Chay này không?
                                                                            tinmung.net

Thứ Sáu, 9 tháng 3, 2012

                      CHIA SẺ TIN MỪNG CHÚA NHẬT III MÙA CHAY NĂM B
                                                                   ( Ga 2, 13-25)
Xem hình
Từ Đền Thờ Giêrusalem, Ngài liên kết với Đền Thờ của mỗi tâm hồn chúng ta
Chúa Nhật 3 Mùa Chay

 BỐI CẢNH TIN MỪNG
 Bài Tin Mừng hôm nay cho chúng ta thấy Đức Giêsu quý trọng Đền Thờ biết bao, Ngài muốn ngôi Đền Thờ là nơi tôn nghiêm và chỉ dành riêng cho việc thờ phượng Thiên Chúa, mặc dù chung quanh ngôi đền thờ cũng phải trật tự, ngăn nắp và không có tiếng động ồn ào để làm mất sự trang trọng uy nghiêm, nhất là cần giữ thinh lặng để thích hợp cho mọi người cầu nguyện được dễ dàng.
 Người thấy trong Đền Thờ có những kẻ bán chiên, bò, bồ câu, và những người ngồi đổi tiền” (Ga 2, 14), Việc buôn bán này,  mặc dù là những vật hay con vật để dâng trong đền thờ, hoặc đổi tiền lẻ để đóng góp cho Đền Thờ, nhưng cảnh tượng đó gây nên ồn ào, thậm chí bẩn thỉu vì những con vật sẽ phóng uế bất cứ lúc nào, thêm nữa, việc buôn bán chỉ dành nơi phố chợ, bởi đôi khi con người “giành giật đồng tiền” của nhau, ham mê tiền bạc hơn là để tâm hồn thanh thản cầu nguyện cùng Thiên Chúa.  
Đức Giêsu không cầm lòng được, cũng như không thể nói nhẹ nhàng với những người này, nên Ngài dùng cách đuổi họ bằng dùng roi đuổi và gây rối loạn, người và vật chạy loanh quanh xô lẫn nhau không có đường hướng, Ngài dùng roi để đánh phạt và quất túi bụi, khiến cho quang cảnh lại càng trở nên hỗn độn,  Ngài lật đổ bàn ghế, làm tung tóe tiền bạc. Ngài la mắng họ về tội cẩu thả khi đem những đồ buôn bán vào nơi Đền Thờ, làm cho Đền Thờ tuy không biến thành phố chợ, nhưng cũng giảm đi sự tôn kính.  
Những người Do Thái đang đứng chung quanh đó cùng với những người bị xua đuổi, họ rất tức tối và khó chịu vì từ trước tới nay họ thấy Ngài chỉ là người lang thang nơi này tới nơi khác, chẳng có trách nhiệm liên quan gì đến Đền Thờ. Họ vặn hỏi Ngài tại sao Ngài dám đuổi họ trong khi không có bằng chứng cụ thể về quyền hành trong ngôi Đền Thờ này.
 Thánh Gioan không nhắc tới cơn giận của Ngài, nhưng nếu có giận, chắc chắn Ngài sẽ không bình tĩnh để trả lời những câu nói của những người đang dán cặp mắt soi mói để nhìn Ngài. Đức Giêsu đã không chần chờ hay lung túng với câu hỏi nạt nộ của họ, với ý chí hiên ngang và đầy dũng cảm. Câu trả lời của Ngài khiến họ hiểu lầm và cơn bực dọc của họ càng gia tăng, câu trả lời thật là quá quắt và ngang ngược hết chỗ nói, chưa từng bao giờ có ai dám nói với họ những lời trái khoáy như vậy. Đối với họ, Đền Thờ nguy nga hùng vỹ do bao công lao và phải khổ công khó nhọc lắm, cũng như tốn phí biết bao tiền của, sức lực và thời gian mới hoàn thành và xây dựng nên, thế mà “ông Giêsu trời ơi đất hỡi” chẳng biết từ đâu xuất hiện, rồi ăn nói ngang tàng không lọt tai chút nào, ngay cả các tông đồ cũng chẳng hiểu tí gì huống hồ những người lãnh đạo Do Thái luôn chống đối và tìm cách hãm hại Ngài. Họ nhìn Ngài với cặp mắt tức tối căm thù, vì Ngài đã phá hủy đi những lợi lộc mà họ đang kiếm được một cách dễ dàng từ xưa tới nay, cho dù họ đưa giá cả có mắc mỏ gấp mấy cũng không làm cho những người mua phải rụt rè hay so đo tính toán, vì mọi người đến Đền Thờ này luôn tin rằng những thứ này đang bán ở đây, đều là của thánh và là của lễ tốt đẹp nhất, vì được các thượng tế thanh tẩy sẽ trở nên cao quý và đúng là của lễ dâng tiến cho Thiên Chúa.
 Nhưng bây giờ mọi sự bị đảo lộn, Đức Giêsu không những lấn lướt quyền bính của họ, lại còn khinh thường cả những vật họ dùng để hiến tế cho Đức Chúa. Họ bỉu môi lắc đầu và cười nhạo Ngài, vì Đền Thờ to lớn như thế này mà Ngài nói như trẻ con bông đùa. Vì mắt và tâm trí họ chỉ nhìn vào sự giới hạn của con người, nhìn vào đôi bàn tay vụng về của con người nên họ cũng chỉ suy tính theo khối óc con người, chẳng làm được việc gì to lớn, mà quên đi bàn tay uy quyền của Thiên Chúa.
 Từ Đền Thờ Giêrusalem, Ngài liên kết với Đền Thờ của mỗi tâm hồn chúng ta. Ngài cũng muốn chúng ta cần phải thanh tẩy đi những ồn ào, xu hướng ham mê vật chất, đổi chác những đồng tiền lẻ để kiếm lợi tức, mà quên đi phần rỗi đời đời. Tuy chỉ là những hình thức vật chất bên ngoài, nhưng cũng làm cho chúng ta xao lãng bổn phận làm con Chúa.
 Mùa Chay cũng là mùa để chúng ta thanh tẩy Đền Thờ, từ bên ngoài thân xác cho đến nội tâm con người. Mỗi người là hình ảnh của Thiên Chúa và tâm hồn là Đền Thờ của Chúa Ba Ngôi ngự trị, vì thế hãy đem tất cả những gì làm hoen ố làm nhơ bẩn ra thật xa và hãy xin Thiên Chúa sửa đổi để tâm tình sám hối được Thiên Chúa thương đón nhận.

 GỢI Ý CHIA SẺ
 1 - Có một vài nhà thờ dùng làm nơi hội họp hay bán vé số để gây quỹ cho nhà thờ, bạn nghĩ sao về công việc này? vì một số người cho là phải dùng vào việc chi tiêu cho nhà thờ, đối với bạn có nên hay không nên? Tại sao?
 2 - Theo bạn, việc thờ phượng Thiên Chúa phải dành một nơi đặc biệt, để cho mọi người dễ dàng cầu nguyện, hay là dùng nơi nào cũng được?
 3 - Một số người cho rằng không cần hình thức bên ngoài, mà chỉ cần tâm hồn thôi, có nghĩa là tầm hồn đủ rồi, không cần phải rườm rà nghi thức, theo bạn, như thế nào mới là đúng nghĩa của Chúa muốn trong bài Phúc Âm hôm nay?

 GÓP NHẶT CÁT ĐÁ
 ĐỪNG HÀNH ĐỘNG KHI GIẬN DỮ
 Để dạy cách đối nhân xử thế, người Nhật Bản thường kể cho nhau nghe câu chuyện sau đây: Chuyện xảy ra tại một ngôi làng ven biển vào thời mà các vị Samurai đảm trách công việc đòi nợ, thu tô đối với người dân sinh sống trong địa giới của lãnh Chúa mà họ phục vụ.
 Ngày nọ, có một vị Samurai đến thu nợ của người đánh cá. Người đánh cá nói: “Tôi xin lỗi, năm vừa qua thật tệ, tôi không có đồng nào để trả ngài.” Vị Samurai nổi nóng, rút kiếm ra định giết người đánh cá ngay lập tức. Rất nhanh trí, người đánh cá nói: “tôi cũng đã học võ và sư phụ tôi khuyên không nên đánh nhau khi đang tức giận.” Vị Samurai nhìn người đánh cá một lúc, sau đó từ từ hạ kiếm xuống. “Sư phụ của ngươi rất khôn ngoan, sư phụ của ta cũng dạy như vậy. Đôi khi ta không kiểm soát được nỗi giận dữ của mình. Ta sẽ cho ngươi thêm một năm nữa để trả nợ và lúc đó chỉ cần thiếu một xu thôi ta cũng giết ngươi.”
 Vị Samurai trở về nhà khi đã quá muộn. Ông nhẹ nhàng đi vào nhà vì không muốn đánh thức vợ, nhưng ông ta rất bất ngờ khi thấy vợ mình và kẻ lạ mặt mặc quần áo Samurai đang ngủ trên giường, nổi điên lên vì ghen và giận dữ, ông nâng kiếm định giết cả hai, nhưng đột nhiên lời của người đánh cá văng vẳng bên tai: “Đừng hành động khi đang giận dữ.”
 Vị Samurai ngừng lại thở sâu, sau đó cố tình gây ra tiếng động lớn. Vợ ông thức dậy ngay lập tức, kẻ lạ mặt cũng vậy, hóa ra đó chính là mẹ ông. Ông gào lên.”Chuyện này là sao vậy, suýt nữa tôi đã giết cả hai người rồi.” Vợ ông giải thích: “Vì sợ kẻ trộm lẻn vào nhà nên thiếp đã cho mẹ mặc quần áo của chàng, để dọa chúng.”
 Một năm sau, người đánh cá gặp lại vị Samurai và nói: “Năm vừa qua thật tuyệt vời, tôi đến để trả nợ cho ngài đây, có cả tiền lời nữa.” người đánh cá phấn khởi nói. Nhưng vị Samurai trả lời: “Hãy cầm lấy tiền của ngươi và về đi, ngươi đã trả xong nợ rồi.”

 LỜI NGUYỆN TRONG TUẦN
 Lạy Chúa, xin cho chúng con biết tìm về Chân, Thiện, Mỹ, biết dùng tài năng và trí khôn Chúa ban để nhìn ra đâu là sự thật, đâu là chân lý. Xin Chúa ban cho tâm hồn chúng con được thanh sạch để xứng đáng là Đền Thờ nơi Chúa Ba Ngôi ngự trị. Amen